(¯`·.º-:¦:KìnhThiênHội:¦:-º.·´¯)
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

(¯`·.º-:¦:KìnhThiênHội:¦:-º.·´¯)

Vietnam People's willing to sacrifice to protect the sea, sky and country !  
Trang Chínhhttp://kinhthieGalleryTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

 

 vậy ta iu nhau đi 3

Go down 
Tác giảThông điệp
Ang3l_Lov3
-=[Độc Khách Hành]=-
-=[Độc Khách Hành]=-
Ang3l_Lov3


Nữ Tổng số bài gửi : 8
Age : 30
Đến từ : Trường Chinh school
Job/hobbies : mem class A2
Ghét cái gì : : sssss
Registration date : 06/04/2009

Lengend
Legend:
vậy ta iu nhau đi 3 Left_bar_bleue1/1vậy ta iu nhau đi 3 Empty_bar_bleue  (1/1)

vậy ta iu nhau đi 3 Empty
Bài gửiTiêu đề: vậy ta iu nhau đi 3   vậy ta iu nhau đi 3 I_icon_minitimeTue Jul 14, 2009 11:24 pm

01 : 30 sáng ngày thứ bảy.

Tôi đưa em về đến cổng nhà sau khi đánh mấy vòng Nguyễn Trãi và chén đầy bụng. Tôi hôn em từ biệt chẳng cần hoỉ nữa. Vì thật sự hôm nay tôi cũng đã xài hết 7 câu hỏi mất rồi. 7 câu hoỉ chỉ trong 1 giờ 30 phút, chủ yếu là những thông tin nhảm nhí về Ki. Lúc tôi leo lên xe, rồ gaz chuẩn bị phóng xe về. Ki bắt đầu noí.

- Hôm nay là ngày cuối.

- Ngày cuối…

- Em noí chỉ quen anh 1 tuần thôi mà?

- Chẳng lẽ những gì anh làm không đủ để kéo thêm dù chỉ 1 ngày nữa hay sao?
- …
- Em trả lời anh đi!!!

- Anh đã hết câu hoỉ cho ngày hôm nay. Em định tối nay em sẽ noí cho anh nhưng…–

Ki mĩm cười, nụ cười như ngày đầu tôi gặp em ở quán café – À, cho câu hoỉ đầu tiên. Em tên Như, Quỳnh Lâm Như. Em học Lê Quí Đôn, trường anh học chứ không phải BIS. À, anh vẫn còn một câu hỏi bù cho câu hôm ấy em ăn gian anh…

- … - Tôi vẫn chống chân ngồi trên xe - Tại sao lại chia tay?

- Ngaỳ mai em chết.

- Em điên hả Ki? Sao lại noí gỡ như thế? – Tôi gần như hét lên.

- Em không giỡn. Đó là sự thật. Mai em chết. Em bị ung thư. – Ki vẫn cười, nụ cười mĩm làm tôi có cảm giác bất an gấp nghìn lần – Thật ra lần ở quán café là lần thứ 43 em gặp anh. Lần đầu là cách đây 2 năm, anh đã cười với em ngaỳ đầu tiên em vào trường, đi ngang lớp anh. Lần thứ 2 là trong căn tin trường, anh đã trả cho em ly nước vì em quên tiền. Lần thứ 3 là…

- …đừng noí nữa…. – tôi cắt ngang – anh…

- Hôm nay là lần thứ 50 em gặp anh, anh đã hoỉ em 49 câu hỏi. Anh cho em câu thứ 50 nhé? – Ki lay tay tôi naì nỉ.

- Ừ, em cứ hoỉ - tôi noí trong vô thức vì mãi lẩn quẩn vì những chuyện em noí nãy giờ. Tôi chẳng hiểu.

- Em thật sự bị ung thư, và không sống đến hết ngaỳ mai. Anh sẽ yêu một người sắp chết như em chứ?

Ánh mắt Ki đã đỏ hoe. Tôi bỗng bối rối. Trong tôi giờ rối bời. Tôi chọn giải pháp im lặng, vì bản thân thật sự chẳng biết noí gì… Bất thình lình Ki móc trong túi ra một lá thư. Bảo tôi về suy nghĩ và đọc nó. Nếu ngày mai 9 giờ sáng tôi đến thì xem như câu trả lời là có. Tôi phóng xe như điên về nhà…

Đó. Lá thư trước mặt đó. Tôi đã ngồi nhìn nó. Hình như moị chuyện diễn ra quá nhanh, quá vội và quá ác. Tôi chạy về chi cho nhanh mà chẳng dám mở nó ra, chẳng biết quyết định của mình là gì. “Thôi, tới đâu tới…!” _ Tôi tự nhủ. Mở lá thư ra.
"Anh, cảm ơn anh đã mở lá thư này.

Em nghĩ mình đã noí với anh moị chuyện rồi. Tên em, trường em, và moị thứ thật sự.

Ừ, em bị bệnh ung thư. Em không sống qua hai mươi bốn giờ sau khi anh đọc bức thư này. Cảm ơn anh vì những nơi em đã đến, những thứ em đã ăn và cả những gì em và anh đã cùng trãi qua. Một tuần qua thật sự là những gì đẹp nhất của quãng đời ngắn ngủi của em. Em biết, em biết em có lỗi. Đáng lẽ em không nên gặp anh lần thứ 43, đáng lẽ em không nên cho anh biết 49 điều về em. Và đáng lẽ em không nên hoỉ anh câu hoỉ thứ 50. Nhưng… em làm sao để chết mà không thấy anh lần cuối? Em làm sao chết khi mỗi ngày em cứ nhớ đến anh nhiều hơn mỗi ngày…? Anh sẽ trả lời sao… em không cần biết kết quả. Vì anh đã cho em nhiều hơn niềm vui cả đời em trước một tuần nay.

Ngaỳ mốt là sinh nhật của anh. Em không thể chính tay tặng quà cho anh. Anh hãy đi rửa chiếc xe của mình vào ngày đó nhé Văn. Xem như là món quà em tặng cho anh vào sinh nhật đầu tiên chúng ta quen nhau. Ngày mốt, vào năm sau, anh hãy đi rưả tấm hình chúng ta đã chụp, pass của nó là “Kikivanvan”, ngố quá nhỉ? Nhưng đành chịu, em đã đặt rồi… rưả xong rồi thì cười lên, đây là món quà năm thứ hai sinh nhật anh của em đấy. Còn năm thứ ba, anh có nhớ chiếc khăn trắng đầy chocolate của em tặng anh không? Đem nó ra và giặt đi. Em tin những vết chocolate sẽ phai mau thôi.

Và…kết thúc nhé! Sau ba năm em nghĩ rồi mối tình này sẽ phải phai như vết chocolate ngày nào. Sinh nhật năm thứ tư, anh phải có một cô gái xinh hơn em, cho anh hoỉ nhiều câu hoỉ trong 1 ngày hơn em, và… yêu anh hơn em. Anh nhé!
Ừ, chào anh."

18 năm nay là giấc mơ, 1 tuần qua là giấc mơ hay 1 giờ đồng hồ trở lại đây là giấc mơ???
~~~
Về Đầu Trang Go down
https://kinhthien.forumvi.com/
 
vậy ta iu nhau đi 3
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» vậy ta iu nhau đi 2
» vậy ta iu nhau đi 1
» Chúng ta không hợp nhau
» vậy ta iu nhau đi 4

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
(¯`·.º-:¦:KìnhThiênHội:¦:-º.·´¯) :: Hậu Hoa Viên :: Kình Thiên Thư Phòng :: Truyện Ngắn-
Chuyển đến